Cùng chơi trò Sự thật hay thử thách | V

03 | Dừng lại

Chúng tôi đang trên đường đến Seoul. Hôm đó là thứ ba. Một ngày trước buổi hòa nhạc. Tôi không nói với Taehyung là tôi sẽ đến. Vậy nên anh ấy phải bất ngờ.

Bạn có nghĩ chúng ta có thể ghé qua một nhà hàng không?

Ôi, Ôi, tiền tiêu vặt của tôi là tất cả những gì tôi có. Tôi không đủ tiền để trả cho một bữa ăn sang trọng.

Đồ ngốc, tôi sẽ đi gặp Jaehwan.

À, cậu đẹp trai quá. Sao tớ không thấy cậu ấy ở quán cà phê nữa? Lần cuối tớ nhớ là cậu ấy luôn ở đó đợi cậu.

Vâng, anh ấy có việc làm ở Seoul. Đó là công ty của bố mẹ anh ấy. Nhưng anh ấy vẫn đến thăm.

Vậy lần cuối cùng là khi nào?

Tôi nghĩ là vào ngày sinh nhật của tôi.

Chuyện đó xảy ra từ lâu rồi!

Bạn có chắc chắn rằng bạn vẫn còn mối quan hệ với anh ấy không?

Tôi không biết nữa.

Anh ấy ở đó. Anh ấy đang nói chuyện một cách bình thản với một cô gái trong khi nắm tay cô ấy. Đó là nụ cười rạng rỡ nhất mà tôi từng thấy trên khuôn mặt anh ấy.

Jaehwan--

Đi thôi, Woojin.

Tôi mỉm cười thương hại chính mình. Một nụ cười cay đắng.

Tôi ở trong phòng khách sạn của mình còn Woojin ở trong phòng của anh ấy.

Tôi lấy điện thoại ra và hàng loạt tin nhắn từ Taehyung làm hỏng thông báo của tôi.

Này! Trả lời tôi đi! Bạn có đi không? Ngày mai nhé! Hãy cho tôi biết. Bạn đã nói là tôi sẽ chở bạn đi mà.

Tôi sẽ không xin lỗi đâu.

Cái gì cơ?! Không công bằng! Đây là một thử thách

Xin lỗi. Có lẽ tôi sẽ phải nói sự thật.

Bạn có nhớ tôi không? Hãy nói sự thật.